词典

登丁

dēngdīng

登丁


拼音dēng dīng
注音ㄉㄥ ㄉ一ㄥ
词性拟声词

词语解释

登丁[ dēng dīng ]

⒈  象声词。伐木声。

引证解释

⒈  象声词。伐木声。

唐 韩愈 孟郊 《城南联句》:“桑变忽芜蔓,樟裁浪登丁。”

与【登丁】相关组词

按首拼找词语